Pháp môn quán âm
Pháp Môn Quán Âm Pháp Môn Quán Âm là một pháp môn thiền định về ánh sáng và âm lưu nội tại. Quán Âm theo tiếng Trung Hoa có nghĩa là quán sát chấn động lực của âm thanh bên trong. Từ thời cổ xưa, những thể nghiệm tâm linh về ánh sáng và âm thanh bên trong đã được nhắc đến trong kinh điển của các tôn giáo trên thế giới. Trong Kinh Lăng Nghiêm, Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát nói rằng Pháp Môn Quán Âm là pháp môn cao nhất trong tất cả các pháp môn để đạt được sự khai ngộ. Trong Thánh Kinh cũng ghi rằng: Lúc ban đầu là Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Thượng Ðế, và Ngôi Lời chính là Thượng Ðế (Gio-an 1:1). Ngôi Lời, âm thanh vi diệu bên trong, còn được gọi là Logos, Shabd, Ðạo, Nguồn Âm Thanh, Nước Nguồn Sống, hay Tiếng Nhạc Trời. Ánh sáng bên trong, ánh sáng của Thượng Ðế, cũng là ánh sáng được đề cập đến trong danh từ “Khai Ngộ” (enlightenment). Chính nhờ vào ánh sáng bên trong và âm thanh nội tại mà chúng ta giao tiếp được với Thượng Ðế. Sức chấn động của Âm Thanh này hiện hữu trong mọi ...
Nhận xét