Hãy để ánh sáng tâm linh chiếu khắp cùng vũ trụ
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Bởi
Unknown
Hãy Để Ánh Sáng Tâm Linh Chiếu Khắp Cùng Vũ Trụ
Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị
Tây Hồ ngày 9 tháng 5 năm 1992
Nguyên văn tiếng Trung Hoa.
Ngày sinh thật sự của chúng ta là ngày Tâm Ấn. Như Thánh kinh đã nói: "Trừ phi tái sinh, nếu không chúng ta không thể nào trở về Thiên Quốc". Và trong Ðạo Ðức Kinh (sách về Ðạo của Lão Tử, quyển triết chính trong Ðạo giáo) có nói rằng: "Nếu không trở thành trẻ thơ thì không thể nào hiểu được Ðạo". Với ý nghĩa này thì lúc Tâm Ấn là ngày sinh nhật thật sự của chúng ta. Tuy nhiên, vì có hình dáng vật chất cho nên từ quan điểm của tục lệ phàm phu thì ngày sinh nhật của chúng ta là ngày thân xác này bước vào đời. Nếu sinh ra vào ngày lành tháng tốt, lớn lên chúng ta sẽ phục vụ thế gian, trở thành một con người vĩ đại giống như Chúa Giê Su hay Phật Thích Ca.
Hàng năm chúng ta có hai ngày lễ lớn, một là ngày Phật Ðản, hai là ngày Giáng Sinh. Mỗi năm chúng ta đều ăn mừng ngày sinh của hai vị Minh Sư đắc Ðạo vĩ đại nhất, nổi tiếng nhất trên thế giới. Khi mừng lễ của hai vị này, chúng ta phải tưởng nhớ tới ân điển của họ. Họ đã phải chịu rất nhiều đau đớn để mà cảm hóa, khai trí cho nhân gian cứng đầu; hy sinh cuộc sống riêng tư, những giờ phút thoải mái, dễ chịu, và tuổi trẻ của họ. Chúng ta phải cố gắng tu hành siêng năng, tinh tấn để có thể trở thành giống như họ, hay tối thiểu cũng theo được bước chân của họ. Mỗi một người trong chúng ta đều có thể trở thành vĩ đại giống như họ vậy. Sự chọn lựa là do mình. Nếu nghĩ mình yếu đuối, nhỏ nhoi thì mình sẽ yếu đuối, nhỏ nhoi; còn nếu nghĩ mình rất là vĩ đại thì mình sẽ trở thành vĩ đại.
Làm chủ tư tưởng của mình
Tư tưởng vô cùng quan trọng, trong khi đức tin là mẹ của tất cả Ðạo và công đức. Nếu không có lòng tin nơi chính mình thì Thập phương Tam thế Phật không thể cứu mình được. Dù Chúa Giê Su Ki Tô có trở lại đi nữa cũng không thể làm gì được cho mình. Cho nên, phải hiểu rằng nếu muốn tiến bộ và đạt được đại Trí huệ, chúng ta phải siêng năng cần mẫn; không người nào giúp mình được cả. Nếu bỏ hết thời giờ ra thờ sùng bái một vị Phật vĩ đại hay một bậc đại Minh Sư nào đó, mà quên rằng mình cũng có cùng trí huệ viên mãn ấy trong tâm, tức là mình làm uổng công họ, mình đi ngược lại những gì họ dạy.
Tư tưởng vô cùng quan trọng, trong khi đức tin là mẹ của tất cả Ðạo và công đức. Nếu không có lòng tin nơi chính mình thì Thập phương Tam thế Phật không thể cứu mình được. Dù Chúa Giê Su Ki Tô có trở lại đi nữa cũng không thể làm gì được cho mình. Cho nên, phải hiểu rằng nếu muốn tiến bộ và đạt được đại Trí huệ, chúng ta phải siêng năng cần mẫn; không người nào giúp mình được cả. Nếu bỏ hết thời giờ ra thờ sùng bái một vị Phật vĩ đại hay một bậc đại Minh Sư nào đó, mà quên rằng mình cũng có cùng trí huệ viên mãn ấy trong tâm, tức là mình làm uổng công họ, mình đi ngược lại những gì họ dạy.
Phật Thích Ca nói rằng: "Ta là Phật đã thành, các con là Phật sẽ thành". Chúa Giê-su Ki-tô cũng nói: "Những gì ta làm ngươi cũng làm được; ngươi sẽ làm hay hơn nữa". (John 14:12) Chúng ta nên ghi nhớ lời nói của những vị này vì nó rất là quan trọng. Nếu không nhớ những lời này thì trên trần gian không còn gì đáng nhớ. Ðời đời kiếp kiếp chúng ta bị tẩy não, đã theo nhiều guồng máy không lợi ích gì cho mình, làm giảm giá trị của mình. Thậm chí chúng ta còn lạy gỗ, lạy cây, lạy đá. Không biết quý vị còn coi thường chính mình tới mức nào! Dù bị đày địa ngục cũng chưa khủng khiếp bằng có quan niệm sai lầm như vậy. Ða số người đời chìm đắm trong cuộc sống và những khái niệm suy đồi vì họ không muốn thay đổi đường lối suy nghĩ của họ. Họ không muốn chấp nhận sự thật, không muốn đứng lên tranh đấu cho chính mình và đòi lại quyền lợi của mình. Thành thử họ mới đau khổ kiếp này sang kiếp khác.
Tuy vậy, địa cầu của chúng ta chưa phải là tệ nhất; trong vũ trụ này còn có những tinh cầu tệ hại hơn nữa. Ở thế giới này còn có tự do, có quyền thay đổi sự suy nghĩ của mình. Chúng ta chưa bị đầu độc tới nỗi không thể cứu chữa được, vì tất cả sự vô minh ở đây đều là do mình chọn, nhưng chúng ta lười không muốn thay đổi. Trái lại, cư dân ở một vài tinh cầu khác hoàn toàn không có cơ hội cho họ thay đổi, vì họ bị chúng sinh từ những tinh cầu khác điều khiển, dùng nhiều loại vũ khí, một thứ kỹ thuật, vô cùng khủng khiếp, để mà vận dụng người dân trên những tinh cầu này, làm họ sống như người máy. Nếu sự suy nghĩ của chúng ta bị giám sát như vậy thì thật là khủng khiếp, đau khổ. Nếu chỉ có thân xác bị điều khiển thôi thì cũng không sao, nhưng nếu tư tưởng, trí khôn bị kiềm hãm thì thật là nguy khốn. Nhiều người bị ảnh hưởng liên tục mà họ không biết gì cả. Chẳng hạn như tụng kinh hay đọc sách, nếu mình không hiểu trong đó nói cái gì mà cũng không chịu cố gắng hiểu, có thể mình đặt lòng tin vào một người nào đó để họ giải thích cho mình. Nhưng chưa chắc ý nghĩa trong đó thật sự muốn nói như vậy. Người kia cũng không hiểu luôn, nhưng mình lại đặt lòng tin vào họ, cho họ hướng dẫn sự suy nghĩ của mình, đức tin của mình. Từ từ cả hai bị chìm xuống cùng đẳng cấp vô minh, như vậy thì thật là phiền phức.
Nhiều người trên cõi đời này tin tưởng mù quáng như vậy, chấp nhận những điều không minh xác, hay chẳng có lợi ích gì cho họ. Ngay cả tổ tiên, cha mẹ, những người đi trước không được lợi gì từ mấy thứ này, nhưng vì mọi người tin theo thì mình cũng nhập bọn. Không có bao giờ đầu óc chúng ta thoáng qua một ý nghĩ là xem coi những hệ thống, guồng máy này hay triết lý này có đúng hay là không, có gì xác minh được về những điều này? Nhiều người sống như vậy ngày qua ngày, rồi suốt cả đời.
Người tu hành soi sáng toàn vũ trụ
Tôi tin rằng trong những năm gần đây, khi số người tu hành với chúng ta càng ngày càng nhiều, thế giới này đã có dễ chịu hơn, thanh tịnh hơn. Nhiều chuyện thần kỳ đang xảy ra chỗ này chỗ kia trên thế giới. Thực tế là nhiều chuyện không thể nào tưởng tượng đã xảy ra, ngay cả đồng tu mình cũng phải ngạc nhiên. Nhưng thật ra chúng ta cũng chẳng cần phải ngạc nhiên gì, tại vì như tôi đã nói, vì chúng ta tu pháp Quán Âm, Ánh sáng trong chúng ta là vô hạn, tình thương và sự an bình nội tâm của chúng ta không thể nghĩ bàn. Không bức tường nào mà nó không xuyên qua được, không ranh giới nào có thể ngăn nó lại.
Tôi tin rằng trong những năm gần đây, khi số người tu hành với chúng ta càng ngày càng nhiều, thế giới này đã có dễ chịu hơn, thanh tịnh hơn. Nhiều chuyện thần kỳ đang xảy ra chỗ này chỗ kia trên thế giới. Thực tế là nhiều chuyện không thể nào tưởng tượng đã xảy ra, ngay cả đồng tu mình cũng phải ngạc nhiên. Nhưng thật ra chúng ta cũng chẳng cần phải ngạc nhiên gì, tại vì như tôi đã nói, vì chúng ta tu pháp Quán Âm, Ánh sáng trong chúng ta là vô hạn, tình thương và sự an bình nội tâm của chúng ta không thể nghĩ bàn. Không bức tường nào mà nó không xuyên qua được, không ranh giới nào có thể ngăn nó lại.
Khi chúng ta tu hành ở Formosa không những có lợi cho cư dân Formosa mà Ánh sáng của chúng ta còn chiếu rọi cho toàn thế giới. Không kể những lợi ích vô hình; chỉ cần nói tới lợi ích hữu hình thôi cũng đủ. Quý vị biết cả thế giới này có bao nhiêu đồng tu không? Bao nhiêu quốc gia chúng ta thấy có đồng tu? Ðâu cần nói đến năng lực vô hình và lực lượng của tình thương bao la, mà nhìn vào lối sống của họ trước: Họ ăn chay trường, họ không sát hại, không trộm cắp và họ thương láng giềng. Họ cũng thành thật, đáng tin cậy, hòa bình, là những người công dân rất tốt trên thế giới. Như vậy cũng đủ rồi. Chỉ cần quan sát những thành quả hữu hình của sự thiền định, việc tu tâm dưỡng tánh cũng đủ. Ðâu cần phải nói tới những lợi ích tiềm tàng vô hình mà chúng ta mang đến cho thế giới.
Ðồng tu chúng ta làm ăn chân thật. Việc gì cũng thẳng thắn, đứng đắn, trung trực. Họ cũng không giết súc vật vì họ muốn bảo tồn mạng sống. Chúng ta ăn chay để trải rộng tình thương đến tất cả chúng sinh chứ không phải chỉ có loài người mà thôi. Nếu ai cũng được như đồng tu mình thì sẽ không còn chiến tranh. Thành ra, sự tu hành như chúng ta rất là hữu ích. Ðương nhiên là những sức mạnh vô hình, những lực lượng thần kỳ thì không nhìn thấy được, thì chỉ có đồng tu mình biết thôi. Nói cho người ngoài thì nghe như là thần thoại; người ta sẽ nghi ngờ. Bởi vậy tôi mới bảo quý vị là đừng có kể cho người ngoài nghe mà chỉ kể cho đồng tu thôi.
Trong mấy năm nay, tôi rất cảm động trước tình thương và sự ủng hộ của quý vị. Dĩ nhiên là ít khi tôi khen quý vị hay tỏ ý cám ơn, nhưng tôi tin rằng tất cả quý vị biết tôi nghĩ thế nào. Chúng ta hiểu nhau cũng đủ rồi dù ít khi bày tỏ cho nhau. Chúng ta khác người đời ở chỗ mình không khen ngợi nhau nhiều. Thay vào đó chúng ta chỉ cho nhau thấy, giúp nhau cải biến những khuyết điểm, những điều còn kém hoàn mỹ của nhau. Ðó mới là điều quan trọng.
Sư tiến bộ về tâm linh không có giới hạn
Phải mất một, hai năm mới có thể thật sự hiểu được Chân, Thiện, Mỹ. Trí huệ vô biên của Thượng Ðế thì không bao giờ thấu đạt được hết. Không người nào có thể tuyên bố rằng mình đã thấu hiểu tất cả, vì nếu như vậy tức là nó có hạn. Ðại dương dù rộng lớn bao nhiêu cũng còn có bờ bên kia. Nhưng trí huệ của Thượng Ðế, lực lượng trong vũ trụ thì không thể nào hiểu hết. Chúng ta không thể nói rằng mình học đủ rồi hay mình tu hành đủ rồi, ăn chay trường, ngồi thiền mỗi ngày. Không bao giờ đủ! Ngay cả tôi bây giờ cũng vẫn còn phải tu học từng ngày!
Phải mất một, hai năm mới có thể thật sự hiểu được Chân, Thiện, Mỹ. Trí huệ vô biên của Thượng Ðế thì không bao giờ thấu đạt được hết. Không người nào có thể tuyên bố rằng mình đã thấu hiểu tất cả, vì nếu như vậy tức là nó có hạn. Ðại dương dù rộng lớn bao nhiêu cũng còn có bờ bên kia. Nhưng trí huệ của Thượng Ðế, lực lượng trong vũ trụ thì không thể nào hiểu hết. Chúng ta không thể nói rằng mình học đủ rồi hay mình tu hành đủ rồi, ăn chay trường, ngồi thiền mỗi ngày. Không bao giờ đủ! Ngay cả tôi bây giờ cũng vẫn còn phải tu học từng ngày!
Nếu nói rằng mình đã nhận thức được tất cả tức là mình coi thường trời Phật. Vũ trụ này quá ư rộng lớn không ai có thể hiểu được hết tất cả mọi thứ! Tuy nhiên, khi một người đắc Ðạo thì chúng ta nói rằng người đó đã đạt tới mức "Vô thượng chánh đẳng chánh giác" vì họ đã đến đẳng cấp đó rồi. Nhưng không có ranh giới hay một ngôi vị nhất định nào liên quan tới đẳng cấp này. Cho nên đừng tưởng rằng thành Phật là hết, mà là sau khi thành Phật, mình sẽ hiểu biết dễ dàng hơn, thuận lợi hơn, không còn khó khăn như trước nữa. Thí dụ như, sau khi tốt nghiệp đại học, việc học của mình sẽ thuận lợi hơn vì mình đã có kinh nghiệm, không còn bị sự kiềm hãm của thầy cô. Nhưng không có nghĩa là mình đã hiểu biết mọi thứ trên toàn thế giới.
Ðệ tử chúng ta đến đẳng cấp Bất Thoái Bồ-Tát khi họ thọ Tâm Ấn, sau đó họ có quyền tiếp tục học hỏi, trở thành nhân vật vĩ đại như Phật Thích Ca hay Chúa Giê-su. Thực tế đã có nhiều đồng tu gần vĩ đại như những vị này. Tuy vậy, trần gian không cần nhiều Chúa Giê-su và Phật Thích Ca, cho nên xin quý vị hãy tu hành trong hòa bình và im lặng. Ðừng để người khác biết, nếu không mấy tinh cầu khác sẽ tới mượn, đem quý vị đi mất tiêu. Những tinh cầu khác có thể không có Phật, nên họ có thể mượn đệ tử của tôi! Muốn làm vậy thì họ phải gửi tới hàng chục dĩa bay để rước quý vị! Họ cũng phải cúng dường tôi một vài cái dĩa bay để đi hoàng pháp cho dễ. Lúc đó tôi mới cho họ mượn quý vị. (Sư Phụ và mọi người cười)
Chia sẻ tin lành về Chân Lý
Cho nên cái gì tốt cho thế giới thì tôi làm, dù đó là thuyết pháp ở nước ngoài hay ở lại trong một nước. Ðiểm quan trọng là lực lượng vô biên của chúng ta sẽ chan hòa toàn thế giới. Minh Sư không phải chỉ là nhục thể này, quý vị cũng vậy. Thật sự chúng ta rất là vĩ đại, nhưng rất ít người biết. Ngày nào cũng có người trên thế giới thờ núi, thờ sông, thờ quỷ, thần, gỗ, đá, mà không được lợi ích gì ngoại trừ hạ thấp giá trị của mình. Tuy nhiên, chúng ta cần phải nhẫn nại; tất cả chúng ta còn đang ở trong tình trạng giáo huấn chính mình. Chỉ cần cho họ biết tin lành là được. Nếu họ chọn con đường mình đi thì tốt; nếu không, cũng chẳng sao.
Cho nên cái gì tốt cho thế giới thì tôi làm, dù đó là thuyết pháp ở nước ngoài hay ở lại trong một nước. Ðiểm quan trọng là lực lượng vô biên của chúng ta sẽ chan hòa toàn thế giới. Minh Sư không phải chỉ là nhục thể này, quý vị cũng vậy. Thật sự chúng ta rất là vĩ đại, nhưng rất ít người biết. Ngày nào cũng có người trên thế giới thờ núi, thờ sông, thờ quỷ, thần, gỗ, đá, mà không được lợi ích gì ngoại trừ hạ thấp giá trị của mình. Tuy nhiên, chúng ta cần phải nhẫn nại; tất cả chúng ta còn đang ở trong tình trạng giáo huấn chính mình. Chỉ cần cho họ biết tin lành là được. Nếu họ chọn con đường mình đi thì tốt; nếu không, cũng chẳng sao.
Tuy nhiên, chúng ta cũng phải thật sự tiến bộ để lợi ích cho toàn thế giới. Nhìn mấy nước chọn con đường thoái hóa thì biết, thấy họ khổ thế nào rồi! Nếu chọn lầm đường thì cả cuộc đời uổng phí, nhiều khi muốn cải biến nhưng quá muộn. Hơn nữa nền kinh tế hay sự hùng cường của đất nước bị suy sụp. Một bước sai lạc sẽ đẩy chúng ta đi ngược lại hàng chục, ngay cả hàng trăm năm. Cho nên, đương nhiên là mình nên chọn con đường tiến bộ!
Thậm chí sau khi được truyền cho một pháp môn rất tốt, mỗi ngày chúng ta vẫn cần phải kiểm thảo chính mình, coi mình có tiến bộ không. Nếu không thì phải tiến cho mau. Bằng không, sẽ chẳng ích lợi gì bao nhiêu. Sau khi tu hành, mỗi ngày chúng ta nên dùng trí huệ và sức mạnh của mình. Nếu không nó sẽ rỉ sét; có nhưng giống như là không có vậy, uổng đi. Nếu không chia sẻ với người khác những gì mình ngộ được, chúng ta sẽ không biết rằng mình có một gia tài tâm linh to lớn.
Nhiều khi, đồng tu kể cho tôi nghe một vài câu chuyện, họ nói rằng khi người khác hỏi họ điều gì, hay khi họ nói chuyện với những người không Tâm Ấn, tự nhiên họ nói rất hay, giống như là tôi nói vậy. Bởi vì lúc đó quý vị đang sử dụng trí huệ của mình. Nếu không gặp những cơ hội đó thì quý vị không thể nào đem ra ứng dụng, rồi tưởng rằng mình không có trí huệ. Thành ra, càng dùng trí huệ, chúng ta càng nhận thấy. Càng chia sẻ tin vui với kẻ khác, công đức càng dầy. Nếu quý vị không nghĩ mình tiến bộ hay không được lợi ích trong sự tu hành thì hãy mau mau bắt tay vào việc truyền giáo (Sư Phụ cười), và cố gắng siêng năng chia sẻ giáo lý của chúng ta. Lúc đó quý vị sẽ biết liền rằng mình có thêm trí huệ hay tiến bộ gì không.
Nhận xét